Steve Jobs (24/2/1955 – 5/10/2011)
– Cái tên quá đỗi nổi tiếng, chắc ai ai cũng biết về cơ ngơi “quả táo khuyết” huy hoàng của doanh nhân tài năng, vĩ đại này. Tuy nhiên, cái đó chỉ là bề nổi của tảng băng trôi, phần chìm mà ít người để ý chính là phong cách sống đáng quý, giàu nghị lực và giản dị trong cuộc đời đầy trắc trở của ông.
– Sinh ra tại San Francisco, Steve Jobs sớm đam mê công nghệ và máy tính. Steve Jobs từng học đại học nhưng sau đó ông nhận ra đại học không phải nơi dành cho mình và ông cảm thấy mình đang tiêu tốn quá nhiều tiền bạc của bố mẹ cho những điều mình không thực sự muốn. Steve Jobs bỏ học sau đó, lang bạt, thậm chí thử ma túy trước khi đi làm thuê. Nhận ra ý tưởng của mình có thể đánh bại những ông lớn, ông thành lập Apple sau đó nhưng trớ trêu thay, Jobs bị sa thải khỏi chính công ty ông lập ra bởi người CEO ông thuê về làm việc Apple đang trên đà thành công với chiếc máy tính Apple Lisa.
– Cú sốc này khá lớn đối với Jobs. Không bỏ cuộc, ông tiếp tục thành lập công ty máy tính NeXT, thành lập Pixar sản xuất hoạt hình sau đó ông bán Pixar cho Disney, bán NeXT cho Apple và quay trở lại công ty của mình. Sự trở về của ông đã vực dậy Apple đang trên đà suy thoái với hàng hoạt các dòng Imac, Ipod và sau đó là Iphone, Ipad… với tính năng, cấu hình vượt bậc, kiểu dáng tinh tế, thời thượng không những được người ưa công nghệ khắp thế giới ưa chuộng mà còn những người có gout thẩm mỹ khó chiều nhất. Ông bị chẩn đoán ung thư gan và đã được ghép gan nhưng vẫn không qua khỏi, ông qua đời năm 2011.
– Trong phần lớn cuộc đời, Jobs tôn sùng Đạo Phật, ông để đầu trọc, mặc trang phục đơn giản, nhưng tinh tế như gout thẩm mỹ của mình vậy. Không ồn ào như những nhà tỷ phú khác, suốt hai mươi năm ông luôn âm thầm làm từ thiện giúp đỡ người khác. Trong suốt khoảng thời gian mang bệnh, ông chẳng hề tỏ ra u uất mà luôn có cái nhìn hướng về phía trước.
Nói về những khó khăn mình gặp phải, Steve Jobs từng chia sẻ trong một bài diễn thuyết: “Tôi tin chắc rằng chẳng có điều gì tôi kể ở trên xảy ra nếu tôi không bị đuổi khỏi Apple. Đó là một viên thuốc đắng, nhưng người bệnh cần nó để tồn tại. Đôi khi cuộc sống quăng cho bạn một viên gạch vào đầu. Đừng từ bỏ niềm tin. Tôi tin rằng thứ duy nhất khiến tôi bước đi đó là tôi yêu những gì tôi đang làm.”



